[Nhạc] Cúc ơi

Chị Hồ thị Cúc
Ngày ấy...vào lúc 16 giờ ngày 24 tháng 7 năm 1968, tại ngả ba Đồng Lộc, máy bay Mỹ trong một đợt bắn phá đã giết chết 10 cô gái đang ở độ tuổi tươi đẹp nhất của một đời người, họ đã ra đi khi " Gối còn thêu dở/ cơm chiều chưa ăn". Đã có nhiều tác phẩm viết về sự hy sinh anh dũng ấy, trong đó bài thơ " Cúc ơi" của Yến Thanh chắc chắn sẽ có sức lay động và ám ảnh dài lâu đối với người đọc.


"Hồ Thị Cúc là nữ thanh niên xung phong thuộc tiểu đội 4, Đại đội 552, tổng đội 55 do chị Võ Thị Tần làm tiểu đội trưởng đã anh dũng hy sinh cùng tiểu đội của mình khi đang san lấp hố bom sau đợt bắn phá của máy bay Mỹ ở Ngã ba Đồng lộc (Hà Tĩnh) vào 16 giờ ngày 24 tháng 7 năm 1968."
 Tình cờ nghe được bài hát này trên radio,nghe hay quá,đúng chất giọng Hà Tĩnh quê "choa",nên chia sẻ với mọi người.

LỜI BÀI HÁT : "CÚC ƠI"
Tiểu đội xếp hàng ngang
Không thấy em về Cúc ơi
Chín bạn đã quay quần
Chỉ còn thiếu mình em thôi
Em nằm nơi mô mịt mù khói lửa
Đồng lộc xác xơ cánh chim lìa bầy
Cúc ơi em nằm nơi nào
Lồng đất sâu thì lạnh lắm mà áo em lại mỏng
Da xanh và mái tóc còn xanh
Về với anh cúc ơi
Về đi thôi ơi cúc ơi
Về tắm dòng sông trong ngàn phố
Về ăn trái quýt đổ Sơn Bằng
Cơm chiều chưa ăn
Gối còn thêu còn dỡ
Đồng đôi đang chờ em
Đũa găm mà cơm úp
Đồng Đội khóc tên em
Cạng khô mà dòng lệ
Ở đâu em ơi.. về thôi Cúc Ơi
Nằm đâu em Ơi… về thôi Cúc Ơi…
 

Đăng nhận xét

0 Nhận xét